Ở khía cạnh bài viết này, tôi chỉ đề cập đến một Hàn Tấn Quang mê sưu tập tem như một thú chơi tao nhã. Ý thức sưu tập tem được hình thành trong ông thời còn niên thiếu, mà như ông nói bởi vì con tem không chỉ là một miếng giấy nhỏ bé vô tri vô giác mà mỗi con tem như có mỗi số phận, mỗi thân phận, mỗi câu chuyện lịch sử, mỗi cuộc tình, mỗi linh hồn… Qua việc sưu tập tem, người sưu tập sẽ có được “một bộ bách khoa toàn thư” về mọi lĩnh vực như: kinh tế, chính trị, xã hội, đất nước, con người, phong tục tập quán, thiên nhiên, lịch sử, văn hóa, truyền thống, khoa học kỹ thuật... của Việt Nam và các quốc gia trên thế giới.
Hàn Tấn Quang thích tem từ hồi còn đi học vì tuổi học trò có rất nhiều kỷ niệm đẹp gắn liền với những bì thư. Thú sưu tầm bắt đầu từ lá thư gói ghém tình cảm của cô bạn học mà ông nâng niu cất giữ đến thư của cha mẹ và những người bạn học từ phương xa gởi về. Ông dí dỏm: “Bây giờ xem lại, lòng vẫn rưng rưng cảm xúc như năm tháng chưa từng đi qua”. Vậy mà đã hơn 40 năm… Ông đến với việc lưu giữ những con tem này, con số tem mà ông có được lên tới khoảng trên 5 ngàn con tem. Những con tem được ông chia ra thành các album riêng theo từng chủ đề. Có khoảng trên 20 chủ đề như: “Việt Nam, đất nước, con người”, “Di sản thế giới”, “Tem gỗ - đá và mùi hương”, “Tem cạnh cong, 12 con giáp + 1”, “Gia đình chim” - Tem động vật của hàng trăm nước trên thế giới. Bộ tem về Công nương Diana, Tem về Thế chiến thứ II, Tem về Liên Hiệp Quốc, Tem về hoa vv... Được biết trong thượng tuần tháng 12 năm 2013 ông sẽ có cuộc trưng bày tem nhân dịp Tết Giáp Ngọ với chủ đề: 12 CON GIÁP + 1 VÀ TEM CẠNH CONG.
DẤU ẤN VỀ MỘT GIAI ĐOẠN LỊCH SỬ
Khi mới ra đời vào năm 1840, tem chỉ làm nhiệm vụ thanh toán cước phí bưu chính, làm tăng doanh thu bưu chính và tem thời ấy đôi khi được in thẳng trên góc bao thơ. Năm 1893, tem Mỹ đóng dấu trực tiếp các tiểu bang trên những con tem đã in sẵn trên card postale hay phong bì. Thời ấy, giao thông và thông tin còn khó khăn nên khi nhận được một lá thư là một niềm vui lớn, nhất là từ nước ngoài gửi tới. Phong bì có dán tem trở thành một kỷ vật được lưu giữ như báu vật.
Hàn Tấn Quang mở ngăn tủ, lấy ra bộ sưu tập về tem đầu tiên ở Việt Nam, thời Pháp cai trị Đông Dương, Pháp in tem trên danh nghĩa Việt Nam là thuộc địa của họ (dòng tem Indochine), sau đó là tem về Bác Hồ, về Nam Phương hoàng hậu… Lần giở từng con tem, tôi để ý những ngón tay của ông cứ run run lên, ánh mắt xa vắng như đang quay ngược lại về thời kỳ xa xôi của đất nước. Ông trầm ngâm:
“Xem những con tem này, thấy thương đất nước mình quá! Nó tái hiện sinh động nhất, trọn vẹn nhất về một giai đoạn lịch sử đã đi qua. Những con “tem phiếu” ngày xưa thời bao cấp, khoảng năm 1960 ở miền Bắc, được tính bằng một khẩu phần mua nhu yếu phẩm, những con tem có khi là một mệnh giá, một tín phiếu. Những con tem phát hành thời Đông Dương cách đây trên 60 năm, bộ sưu tập tem Việt Nam qua các thời kỳ trong đó có nhiều bộ được xem là quý hiếm, có bộ tem Việt Nam in còn tính bằng thóc, như 0K100 thóc tới đổi 1 con tem. Nó vẫn còn in trên tem, thời kỳ hết sức gian khổ, sau đó đến tính bằng đồng, có tem được in đè thêm 50 đồng bằng mực đen có lẽ để sử dụng cho các bưu kiện lớn. Mỗi con tem là một thông điệp kín đáo về một thời kỳ lịch sử, một giai đoạn lịch sử đã đi qua”.
Ông Hàn Tấn Quang lần những ngón tay dừng lại ở bộ tem Mạc Thị Bưởi và nói: “Hiện giờ đây là một trong những bộ tem đắt nhất ở VN, ví dụ bộ 4 con này tem sống bây giờ khoảng 12-14 triệu”.
Lúc đầu, tem của mình được in trên giấy dó rồi giấy mới – tiến triển theo mỗi thời kỳ, giai đoạn khác nhau, chất liệu in cũng khác nhau.
Ông Hàn Tấn Quang chỉ vào những con tem Pháp in để phục vụ cho 3 nước Đông Dương; sau khi đất nước giải phóng thoát khỏi ách thống trị của Pháp, Nhà nước chưa kịp in tem để sử dụng nên lấy tên “Việt Nam Dân chủ cộng hòa” đè lên tem của Pháp để sử dụng tiếp, nói nôm na là “mình biết tận dụng tất cả những gì mà Pháp rút đi bỏ lại để duy trì hoạt động của xã hội trong thời kỳ đầu ấy mà”, ông dí dỏm.
NHƯ MỘT TUYÊT TÁC NGHÊ THUẬT
Lúc đầu, tem được phát hành chủ yếu là tem phổ thông với số lượng in lớn, hình ảnh và màu sắc trên tem không đẹp. Sau đó, do nhu cầu của bưu chính nên nhiều loại tem khác nhau đã ra đời như tem gửi thư máy bay, tem sự vụ, tem thiếu cước, tem phụ thu, rồi nhiều nước muốn giới thiệu hình ảnh đất nước, con người đến những di sản văn hóa, phong tục tập quán... của mình trên những con tem nên tem ngày càng được thiết kế đẹp hơn, in ấn với kỹ thuật cao hơn và đa dạng hơn. Khi ấy con tem không chỉ đơn giản nằm trên góc bì thư kia như để truyền tải tình cảm riêng tư của con người một cách đơn thuần nữa mà đã trở nên lung linh như một công trình nghệ thuật tinh tế. Vì vậy, sẽ không quá lời nếu nói con tem chính là tấm danh thiếp của mỗi quốc gia.
Hàn Tấn Quang say sưa phân tích những di sản văn hóa trên mỗi con tem của mỗi quốc gia, rồi những “kỳ hoa dị thảo” trên tem hay những gương mặt danh nhân văn hóa, lịch sử trên những con tem nhỏ bé với đủ mọi hình thù (hình thoi, hình tam giác, bình hành, ngũ giác...), đủ mọi chất liệu (vải, gỗ, phủ men, đá, dạ quang, tem ba chiều óng ánh), đủ màu sắc rực rỡ hay tinh xảo đến từng chi tiết.
Nói không ngoa, tôi đã thật sự ấn tượng và ngạc nhiên khi lần đầu tiên trong đời được tận mắt thấy bộ sưu tập về tem mà ông đặt cho cái tên khá ấn tượng và gợi hình “Gỗ - đá và mùi hương”. Bộ tem này được làm trên chất liệu gỗ và đá, có khi được mạ đá quý hay vàng, và có những con tem có mùi hương, đã qua mấy chục năm rồi mà vẫn giữ nguyên được, như mùi thảo mộc, mùi hương lài, mùi lavender, hoa thảo tiên, hoa hồng, mùi gỗ cháy… Khi tôi ngạc nhiên, làm sao qua thời gian lâu như vậy mà vẫn giữ được mùi hương, nếu mình ép hoa vào để lấy hương hay xịt dầu thơm (nước hoa) thì cũng chỉ giữ được mấy ngày… Như biết được sự thắc mắc của tôi, ông giải thích, thời đó kỹ thuật in ấn đã tinh xảo, khi in, người ta đã biết trộn hương liệu vào bột giấy và mực in để giữ được hương qua thời gian.
Mỗi con tem là hình ảnh và sự phối màu rất tinh tế; nó như một tác phẩm nghệ thuật thu nhỏ, có tính chất đồ họa đặc biệt, một tuyệt tác nghệ thuật qua bao năm tháng dường như không bị lỗi mốt.
Ông Hàn Tấn Quang cho biết thêm, thời gian trên 150 năm của một con tem từ con tem phát hành đầu tiên tại Anh Quốc đủ để chúng ta hiểu rõ giá trị của các bộ sưu tập tem chưa hẳn tính bằng tiền, mà ở chỗ đã có những con người thay phiên nhau gìn giữ, bảo tồn tem suốt một thời gian dài, đó chính là ý nghĩa mang giá trị tinh thần bền vững. Rồi ông lấy ví dụ, chẳng hạn như bao thơ mình để như vậy với thời gian năm tháng nét chữ vẫn còn nguyên, giá trị được cho là 100%, đem về ngâm nước gỡ con tem ra giá trị chỉ còn lại 30 %, vì con tem tuy là tem chết nhưng dán vào bao thơ có tên người gởi người nhận, nó mới là linh hồn sống động nhất. Để nhằm minh chứng cho điều ông nói, ông lấy ví dụ ở bên Thụy Điển, có cậu bé, vì cần tiền ăn quà, về lục lọi đống thơ từ của ông bà nội, thấy những bao thơ có tem, đem ra bán, không hiểu sao có người mua với giá rất cao. Riêng người mua bao thơ đó sau này bán gấp ngàn lần số tiền trả cho cậu bé. Sau cái phong bì này đem bán đấu giá rất cao và đã qua tay nhiều nhà sưu tập nổi tiếng.
Khi tôi hỏi, ở Việt Nam ngoài bộ tem Mạc Thị Bưởi có giá trị cao, còn tem nào khác? Ông cho biết, đó là con tem mang hình ảnh một anh bộ đội, tem có màu vàng chanh có tên “TEM BINH SĨ màu lá mạ” có giá lắm và còn những con tem khác…
Để làm được bộ sưu tập chuyên đề về tem, phải mất khoảng thời gian dài. Công phu là vậy, nhưng còn cách lưu giữ bảo tồn chúng cũng không dễ. Những con tem xưa rất dễ bị hư, rách nên phải hết sức thận trọng, tỉ mỉ. Mỗi con tem, bộ tem đi kèm là một bao ni lông chống ẩm, phải thường xuyên bảo quản bằng cách “sấy đèn” tức là mở đèn cho ấm để khỏi ẩm mốc. Nhưng điều ông Hàn Tấn Quang trăn trở nhất hiện nay không phải là không giữ được những con tem qua sự bào mòn của thời gian, mà sắp tới đây, thế giới nói chung và Việt Nam nói riêng, tem có thể bị suy giảm số lượng phát hành và ít người sử dụng hơn, dù hiện nay trên thế giới có khoảng 400 triệu người sưu tập. “Công nghệ lên ngôi, người ta truyền tải thông điệp tình cảm bằng điện thoại, email, chat chít chứ mấy ai còn ngồi chăm chút từng dòng chữ, ép từng cánh hoa và chọn lọc từng tem thư, bao thư để gửi. Có lẽ thế giới phẳng nên tình cảm cũng phẳng theo luôn”. Ông thở dài. Vì vậy mà Hàn Tấn Quang có cách lưu giữ tem hay kỷ niệm theo cách của riêng mình, ví như khi con cháu họ hàng ông đi đến nơi nào đó, ông đều bảo viết thư, dán tem hoặc gửi postale carte về, đó cũng là một cách để ông lưu giữ tem./.